Tịnh Tâm Là Gì ? Tác dụng của tịnh tâm đối với sức khỏe.
Bạn đã biết tĩnh tâm là gì chưa? Tác dụng của việc tĩnh tâm đối với sức khỏe như thế nào? Trong bài viết hôm nay congdonginan.com sẽ chia sẻ với các bạn những thông tin, khái niệm về tịnh tâm nghĩa là gì? Và tác dụng của nó đối với sức khỏe nhé!
- Kim Tứ Cục Là Gì ? Giải Thích Về Cục Số
- Đặt câu theo mẫu ai là gì để giới thiệu về trường em? Con Gì, Là Gì
- Tìm Hiểu Về Cần Tàu Là Cây Gì Và Cách Sử Dụng, Rau Cần Ta Có Tác Dụng Gì Và Cách Sử Dụng
- biểu hiện của tự phụ là gì
- Cách Xác Định Đời, Dòng Máy (Model) Ipad A1893 Là Ipad Gì, Cách Phân Biệt Các Dòng Ipad
Đang xem: Tịnh tâm là gì
You are watching:: Tịnh Tâm Là Gì ? Tác dụng của tịnh tâm đối với sức khỏe.
Tĩnh tâm là gì?
Người Tịnh Tâm trước hết tâm phải yên, tâm yên không bị dấy động thì sẽ có sáng suốt. Có sáng suốt sẽ biết mình phải làm gì.
Người sống trong sa mạc hay rừng sâu tưởng rằng mình tịnh tâm nhưng không phải mà chỉ vì người đó không gặp các hoàn cảnh và vấn đề làm cho tâm họ dấy động. Người tịnh tâm thật sự là người tuy gặp mọi hoàn cảnh và nhiều vấn đề khó khăn mà mình bị bắt buộc phải giải quyết nhưng tâm vẫn yên.
Bốn câu thi kệ trên đã quá quen thuộc với ai là Phật tử. Bài viết này chủ đích là triển khai riêng lẻ câu thi kệ thứ ba “Giữ tâm ý trong sạch”. Nơi bản dịch của Hòa thượng Thích Minh Châu thì ngài dùng chữ “tâm ý” cho dù bản gốc Pali chỉ là “Giữ tâm trong sạch”.
Thiết nghĩ rằng, thanh tịnh tâm ý hay làm trong sạch tâm ý là một điều hết sức căn bản trong việc tu tập cho nên bài viết này sẽ tách rời, chủ yếu chỉ bàn đến việc thanh tịnh tâm ý mà không lệ thuộc vào hai câu thi kệ đầu của bốn câu thi kệ đã được dẫn nhập ở đầu bài. Cho dù chắc chắn rằng, khi nói đến việc thanh tịnh tâm ý là có liên quan đến việc đoạn ác làm lành.
Lần lượt chúng ta sẽ tìm hiểu và phân tích tịnh tâm là gì? Tâm và tâm ý là một hay là hai điều khác nhau? Như thế nào gọi là tâm trong sạch? Làm thế nào để được tâm trong sạch?
Tịnh tâm là gì?
Trước tiên tâm là gì? Chữ tâm tìm thấy trong kinh Phật thì vô số kể. Vì tâm là cốt lõi của đạo Phật. Tức tâm tức Phật. Việc tu hành cũng thường được nhấn mạnh là tu tâm. Đạt đạo quả cũng là đạt tâm Phật hay Phật tâm. Trở về với bản lai diện mục cũng là trở về với chân tâm. Như vậy thì chữ tâm quan trọng biết dường nào và cần phải được hiểu cho thấu đáo. Hay ít ra, cũng là một sự cố gắng tìm hiểu thật sát nghĩa, thật đúng đắn cái chủ đề quá ư quan trọng này.
Dịch từ tiếng Pali là citta thì tâm được hiểu là sự biết cảnh. Thông qua các giác quan, nhờ các giác quan làm phương tiện, mà có sự thấy, nhận ra, nhận biết các đối tượng. Sáu căn, mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý thấy được, nhận ra được, nhận biết được các đối tượng tức là trần cảnh, gồm sắc, thanh, hương, vị, xúc và pháp.
Mắt nhận ra hình tướng, tai nhận ra âm thanh, mũi nhận ra mùi hương, lưỡi nhận ra mùi vị, thân nhận ra sự xúc chạm và ý nhận ra với sự biết phân biệt, biết phê phán, biết đánh giá người này, người kia, vật này vật kia, việc này, việc kia, tư tưởng này, tư tưởng kia, sự suy nghĩ này, sự suy nghĩ kia…
Khởi đầu nơi sự nhận biết từ năm giác quan mắt, tai, mũi, lưỡi và thân thì sự nhận biết xem ra giản dị, mắt thấy hình ảnh, sắc tướng là chỉ có hình ảnh, sắc tướng được thấy, tai nghe âm thanh là chỉ có âm thanh được nghe thấy, mũi ngửi mùi hương là chỉ có mùi hương được ngửi thấy, lưỡi nếm mùi vị thì chỉ có mùi vị được nếm biết, thân có cảm giác đến từ nơi da thịt, nơi sự đụng chạm thì chỉ có sự đụng chạm đó được nhận biết nhưng khi đến ý căn thì sự nhận biết được “thêm mắm thêm muối, thêm màu thêm mè, vẽ rồng vẽ rắn” để tất cả sự nhận biết đều nhuốm một hình thái, sắc thái khác, hoặc là đẹp là xấu, là hay là dở, là ngon không ngon, là tốt không tốt, là thiện hay ác, cũng có thể là chẳng thiện, chẳng ác…
Tất cả sự nhận biết này, giản dị lúc ban đầu và thêm hoa vẽ rắn từ nơi ý, được tóm gọn vào một chữ là tâm. Và tâm cũng là thức, sự nhận biết cảnh, đối tượng của các giác quan.
Cái tâm nhận biết cảnh giản dị ban đầu trở nên sinh động, chuyển động, gần như liên tục, không ngừng nghỉ nên còn được gọi là dòng tâm thức. Nơi cái thân xác vật lý mà không có cái dòng tâm thức này luân lưu trong mạch máu, cuồn cuộn trong buồng tim, trong não bộ, làm rung lên các dây thần kinh, làm linh hoạt các cử chỉ, lời nói, tướng mạo thì xem như là một cái thân xác chết, không sự sống, không hoạt động. Nhưng cái thân xác có thể chết thực sự, mất sự sống, hết thở, nằm khô cứng thì cái tâm, tuy không chết nhưng không còn chỗ nào để nương vào mà “trổ tài, dụng võ” nữa! Đành phải tách rời với cái xác chết, dù muốn dù không. Tâm tách rời cái thân rồi thì tâm sẽ ở đâu? Chúng ta sẽ tiếp tục tìm hiểu.
Như vậy là tâm, cái sự thấy biết, nhận ra, có nơi con mắt, gọi đó là tâm nhãn thức, có nơi lỗ tai, gọi đó là tâm nhĩ thức, có nơi lỗ mũi, gọi đó là tâm tỷ thức, có nơi cái lưỡi, gọi đó là tâm thiệt thức, có nơi cái thân, gọi đó là tâm thân thức, có nơi ý, gọi đó là tâm ý thức.
Rất bình thường, con người nào cũng nhận ra cái tâm thức như vừa mô tả đó. Vì tâm thức được biểu hiện nhờ các hoạt động của các giác quan. Khi mắt nhìn thì có thấy hình ảnh. Khi tai lắng nghe thì nhận được những làn sóng âm thanh. Khi mũi tiếp xúc với khí hay mùi hương thì hít hà hơi gió, mùi hương v.v… Giản dị như thế, nhưng khi cái tâm ý thức chen vào thì các hình ảnh mang một sự đánh giá, phê phán, lựa chọn, thu vào, đẩy ra. Thí dụ: mắt vừa nhận thấy bóng dáng một người nào đó thì lập tức ý thức “báo động” cho biết là ai, người quen hay lạ, trẻ hay già, đẹp hay xấu, thích hay không thích tiếp xúc, và ý thức có thể “ra lệnh” tiến tới, bắt tay, gặp gỡ hay thụt lùi, bỏ xa, quay lưng, không tiếp xúc.
See more: : Màu Ánh Kim Là Màu Gì – Bảng Màu Cho Người Mệnh: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ
Qua 6 giác quan, mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý thì tâm tác động như thế. Đến đây thì không có gì khó hiểu, có lẽ ai cũng nhận ra.
Thử đặt câu hỏi: có 6 giác quan thì có 6 cái tâm chăng? Vì chúng ta có phân biệt bên trên là có tâm nhãn thức, tâm nhĩ thức v.v… nên rất dễ hiểu lầm là có 6 cái tâm.
Xem thêm: máy in canon 2900 pico
Xin đừng lầm lẫn ở đây, cái tâm, hay thức, gọi đó là cái tánh thấy, tánh nhận biết, nhận ra cái gì, điều gì, việc gì đó, thì chỉ có một tánh thấy nhưng dùng phương tiện từ nơi 6 giác quan mà biểu hiện. Khi con mắt hoạt động, nhìn, thấy, thì nói cái tánh thấy hay cái tâm có nơi con mắt, tuần tự như thế với các giác quan khác khi nó hoạt động, nhưng không phải nói rằng nơi từng giác quan mà tâm được biểu hiện thì có một cái tâm riêng biệt ở đó.
Có cái điều hơi khó hiểu vì tâm dường như là có nhiều tâm chứ không phải một nhưng không thể nói chỉ có một và cũng không thể nói nhiều được. Tâm vừa là một vừa là tất cả!
Trong kinh Lăng nghiêm, Đức Phật dạy tâm hay tánh thấy, cũng như tánh nghe, không thể tìm thấy trong thân thể vật lý, cái thân xác mà con người đang mang, một cái “bao bọc da” mà bên trong có ruột, gan, phổi, tim, não… Cũng không thể tìm thấy ở ngoài thân xác này, nghĩa là ở đâu đó, trong nhà mình, ngoài đường, trên không trung, dưới đất, dưới biển. Cũng không ở trong con mắt, không ở chính giữa (vì không ở trong mà cũng chẳng ở ngoài thân). Cũng chẳng là “không ở chỗ nào cả” hoặc là ở nơi cái chỗ “không dính mắc”. Vì sao? Vì tánh thấy hay tâm phải dựa vào con mắt và hình tướng mới có cái thấy được. Như vậy là tâm nương vào chỗ có hình tướng mà biểu hiện, nếu tâm ở chỗ “không dính mắc” nghĩa là tâm không thể nương vào hình tướng để biểu hiện, không thể nương vào thì chẳng thể có cách gì để nhận ra tâm, không thể có phương tiện qua đó cho tâm hoạt động.
Nhờ cái thân xác này, với các giác quan, qua các đối tượng, các hiện tượng mà tâm nương vào đó, tác động. Nương vào chỗ nào thì có tâm ở chỗ đó. Tâm của một tách rời ra tất cả, riêng biệt, thành nhiều như tâm ở mắt, ở tai… tâm vui, tâm buồn, tâm ghét… Tâm thành nhiều, thành tất cả nhưng chẳng hề xa lìa một. Tuy là một mà cũng là tất cả!
Con người bình thường, từ nơi cái thấy, cái nghe, cái ngửi mùi hương, cái nếm mùi vị, cái biết nơi sự xúc chạm và nơi ý thức suy nghĩ, phân biệt, phán xét, quyết định, lựa chọn v.v… thì cho rằng có một cái tôi đang thấy, đang nghe, đang ngửi, đang nếm, đang có cảm giác, đang suy nghĩ, phê phán… Con người chấp chặt vào cái tôi này và cái tôi này chính là cái thân xác vật lý cộng thêm với cái phần tâm lý thường được gọi là phần tinh thần. Không ai mà không thấy, không ai mà không nhận ra, không ai mà không chấp cái thân xác này là tôi, không ai mà không nghĩ rằng ẩn trong cái tôi này phải có một “cái gì” đó trường tồn, vĩnh cửu hơn cái thân xác. Và cái phần tinh thần này, tùy theo tôn giáo, được gọi là linh hồn hay tâm, theo Phật giáo. Từ đó tôi có tên, có tuổi, có một cuộc sống, một cuộc đời. Và sự vận hành của bánh xe sinh tử luân hồi cũng bắt đầu từ đây, từ nơi cái thân xác hòa hợp với cái tâm nhận biết, suy tư, điều khiển cái thân hành động tức là tạo nghiệp và điều tất yếu kéo theo là chịu nghiệp quả.
Theo Duy thức học thì cái tâm chấp vào một cái tôi, cái ngã chính là thức thứ 7, gọi là Mạt-na thức và nơi giữ lại, chứa tất cả những hoạt động của tâm là thức thứ 8, tên gọi là Tàng thức hay A-lại-gia thức. Những gì chất chứa trong Tàng thức được gọi là chủng tử. Khi cái thân vật lý tan rã, chết, biến mất, thì tâm thu hồi về nơi Tạng thức và rồi khi hội đủ nhân duyên, sẽ trở lại hoạt động với một cái thân khác, với các chủng tử đã cất giữ. Cứ tiếp tục như thế mà có cái gọi là tái sinh, luân hồi sinh tử. Và cái vòng này thì bất tận nếu không có ý chí giải thoát.
Cũng theo Duy thức học thì chính cái thức thứ bảy hay Mạt-na thức là cái gốc căn bản cho ý thức dựa vào đó mà phân biệt, phê phán, quyết định và chấp ngã. Thức này vô cùng quan trọng vì là đầu mối của mọi vấn đề. Trong bài này, tuy không phân tích riêng lẻ, chi li về Mạt-na thức, Tàng thức nhưng cũng nên hiểu khi nói đến Ý thức là đã có cả Mạt-na thức và Tàng thức âm thầm hoạt động trong đó rồi.
Chúng ta đã nhận ra tâm là gì và chúng ta tiếp tục tìm hiểu thêm về ý hay tâm ý. Ý căn là giác quan thứ sáu mà nhờ đó có ý thức, sự nhận biết về các pháp, tức là về tất cả những gì trừu tượng như ý tưởng, tư tưởng, tư duy, khái niệm… và có luôn cả sự phê phán, định đoạt, thương hay ghét, lấy hay bỏ, đem về hay xua đuổi v.v…
Có thể nói ý hay ý thức và cũng là tâm ý, là ông chủ của năm giác quan còn lại. Từ nơi ý sẽ có “lệnh” đưa ra cho con mắt, lỗ tai, lỗ mũi, cái lưỡi, cái thân tìm kiếm và nhìn, ngắm, nghe, ngửi, nếm, xúc chạm, sờ mó cái gì thích, cái gì gây thú vị, gây khoái lạc, đem lại sự thỏa mãn, hài lòng và ngược lại cũng ra lệnh xa rời, lìa bỏ những gì không thích, không đem lại thú vị, khoái lạc, không làm thỏa mãn, hài lòng.
Xem thêm: Hướng Dẫn Sử Dụng Máy In Đa Năng Canon Mf249Dw, Hướng Dẫn Lắp Đặt Và Sử Dụng Máy In Canon Mf249Dw
Có câu nói “Đối cảnh sinh tình” là vậy. Trước một hình ảnh, hình tướng, cảnh vật, cảnh tượng nào đó, nơi con người luôn nảy sinh ra tình cảm, gán vào những gì mà con mắt được thấy, tai được nghe, mũi được ngửi, lưỡi được nếm, thân được cảm giác. Nhờ ý điều động, “nói vô nói ra” có khi thêm bớt, có khi thêu dệt để cho ái xen vào, từ đó có 7 thứ tình cảm (thất tình) là hỷ, nộ, ai, lạc, ái, ố và dục. (mừng, giận, buồn, vui, yêu, ghét và muốn).
Từ ý đến hành động thì chỉ có một bước rất ngắn. Ý chạy qua miệng để dùng lời nói theo chiều mà cái tôi muốn. Thương thì nói lời hòa ái, ghét thì nói lời gian dối, đâm thọc, chia rẽ… Ý chạy qua thân thì sai khiến tay, chân hành động, thương thì âu yếm vuốt ve, ghét thì đánh đập, ẩu đả…
Tác dụng của tịnh tâm với trí óc và sức khỏe con người
1. Tác dụng của tĩnh tâm giúp hạn chế tình trạng kiệt sức
Để hạn chế tình trạng này xảy ra, mỗi ngày chúng ta nên dành ra vài phút để tĩnh tâm, thả lỏng cơ thể, thư giãn đầu óc, tăng thêm năng lượng cho cơ thể.
2. Tác dụng của tĩnh tâm giúp thúc đẩy thực hiện mục tiêu
Theo nghiên cứu của các nhà tâm lý học, khi chúng ta tĩnh tâm, những lo lắng muộn phiền trong tâm trí dần dần được gỡ bỏ. Sau khi tĩnh tâm, chúng ta thấy khoan khoái, nhẹ nhõm lạ thường. Từ đó, nó là động lực thúc đẩy chúng ta thực hiện các mục tiêu đã định và hành động thông minh hơn.
See more: : Tìm Hiểu Về Cần Tàu Là Cây Gì Và Cách Sử Dụng, Rau Cần Ta Có Tác Dụng Gì Và Cách Sử Dụng
3. Tác dụng của tĩnh tâm làm tăng khả năng giải quyết vấn đề trong tương lai
Sự lo lắng và thất vọng của con người sẽ bắt nguồn từ việc họ không thể kết nối từ hiện tại với tương lai. Sự tĩnh tâm có thể giải quyết được vấn đề đó. Nó giúp con người nhận thức hoàn toàn đầy đủ về toàn bộ sự việc đang diễn ra.
Vài phút tĩnh tâm thực sự sẽ kéo chúng ta ra khỏi mớ suy nghĩ, giả thiết rối rắm, để đầu óc nghỉ ngơi thảnh thơi, nạp thêm năng lượng. Để rồi sau đó, khi đầu óc đã tỉnh táo và linh hoạt, những ý tưởng giải quyết vấn đề sẽ xuất hiện.
4. Tác dụng của tĩnh tâm giúp phát triển não bộ
Chắc hẳn bất cứ ai cũng biết não bộ là cơ quan đầu não quan trọng và phức tạp nhất của cơ thể con người. Một nghiên cứu cho thấy khi con người thường xuyên tĩnh tâm mỗi ngày có thể cải thiện nếp nhăn của võ não, từ đó xử lý thông tin nhanh nhạy hơn đáng kể.
5. Tác dụng của tĩnh tâm giúp tăng khả năng sáng tạo
Khi đầu óc ở trong trạng thái ngủ hoặc nhàn rỗi, nó dường như là nguồn gốc cho sự khám phá, sáng tạo ở trong não. Quá trình sáng tạo cũng có một giai đoạn quan trọng tạm gọi là “ủ ý tưởng”. Để các ý tưởng được gặp gỡ và tạo nên kết quả cuối cùng thì cần chất xúc tác chính là nghỉ ngơi. Tĩnh tâm chính là liều thuốc tiên thúc đẩy tinh thần làm việc hiệu quả hơn.
6. Tác dụng của tĩnh tâm giúp tăng cường sự tự nhận thức
Chúng ta sẽ tự nhận thức và kiểm soát được hành động trong không gian tĩnh lặng và tĩnh tâm. Khi ta tĩnh tâm, những nhân tố ảnh hưởng từ bên ngoài bị hạn chế, chúng ta sẽ lắng nghe và điều chỉnh tiếng nói nội tâm tốt hơn.
7. Tác dụng của tĩnh tâm giúp cải thiện trí nhớ
Thuyết tiến hóa có nói rằng khi con người hòa mình cùng thiên nhiên trí nhớ của con người sẽ tăng đáng kể. Minh chứng cụ thể và rõ ràng ở hiện tại, nếu chúng ta tĩnh tâm hoặc thả mình vào không gian thiên nhiên, thúc đẩy vùng hippocampus của não bộ phát triển hơn. Từ đó, trí nhớ sẽ được cải thiện.
8. Tĩnh tâm có tác dụng kiểm soát cảm xúc
Mỗi khi chúng ta lặng yên ngồi một mình và nghiền ngẫm, ta mới nhận thức được cảm xúc chân thật xuất phát từ chính bản thân chúng ta. Có hiểu và đối diện với cảm xúc của chính mình mới giúp chúng ta tạo dựng được ý thức hệ và tính tự kỷ luật của bản thân.
Tác dụng của tĩnh tâm sẽ giúp bạn kiếm soát được cảm xúc của mình hiệu quả, nhờ đó bạn lấy lại được sự cân bằng trong cuộc sống.
ĐỂ TĨNH TÂM CẦN PHẢI LÀM GÌ?
Một số hoạt động các bạn nên làm để con người ta trở nên tĩnh tâm hơn, cụ thể như sau:
- Thứ nhất, các bạn nên giảm bớt tin tức và mạng xã hội ảnh hướng tới cuộc sống của mình, rời xa thế giới thực tại tạm thời để trở về với bản chất thực của con người mình.
- Thứ hai, các bạn nên giữ cân bằng trước những khó khăn và thách thức. Những điều khó chịu nhỏ nhặt có thể làm các bạn mất bình tĩnh, nhưng bạn sẽ cảm thấy tốt hơn rất nhiều khi rũ chúng xuống, nhún vai và tiếp tục hành trình đấy.
- Thứ ba, các bạn hãy chú ý và nhận ra khi nào các bạn đang bị mất cân bằng và nhìn vào bên trong thì các bạn hãy lên một kế hoạch dành riêng cho bản thân để có thể tự mình quay trở lại bình thường ví dụ các bạn có thể cần phải nghỉ một ngày, đến lớp yoga tăng gấp đôi thời gian ngồi thiền, bỏ cà phê, hoặc đi massage..
Tâm không tịnh là gì?
Tâm Không Tịnh Thì Dẫu Trong Khốn Cảnh Cũng Không Ưu Phiền
Phật dạy: Tâm không tịnh thì tu không thành
Tượng Phật trong tư thế xếp bằng tại Sri Lanka. (Ảnh: SuzyT/Pixabay, Pixabay License)Phật gia có câu: “Tùy theo tâm tịnh thì Phật thổ tịnh”. Muốn gặp được tịnh thổ thì tâm linh phải kiền tịnh, thanh sạch. Cho nên, “tâm thanh tịnh” là điều mà cả đời một người cần phải tu dưỡng.Cuộc đời là của bản thân mỗi người cho nên sống như thế nào, xét cho cùng là do tự bản thân mình định đoạt. Không ai có thể ngăn cản được chúng ta vui vẻ, thoải mái, cũng không ai ngăn cản được chúng ta tự tại, càng không có ai hạn chế được niềm hạnh phúc của chúng ta. Nhà Phật có một câu nói rất hay rằng: “Không hướng ngoại mà cầu” hay “ngoài tâm không có Pháp”, cho nên, tiêu sái là ở tâm, tự tại là ở tâm, tự do là ở tâm, hạnh phúc cũng chính là ở tâm.Trong cuộc sống, có những lúc chúng ta ở vào tình huống “thân bất do kỷ”, phải làm những việc mà trong lòng không mong muốn, nhưng ai có thể hạn chế được nội tâm của chúng ta? Trong lòng chúng ta như thế nào chỉ có thể là do chính chúng ta tự định đoạt mà thôi.Không nên duyên phận với một người nào đó, bỏ lỡ hay làm sai một việc nào đó vốn là sự tình bình thường trong đời, không cần phải quá đau khổ và nuối tiêc. Khi đã qua đi rồi quay đầu nhìn lại mới thấy những người và sự việc ấy sớm đã tan vào những nếp nhăn của năm tháng cuộc đời.Cuộc sống của một người càng bình thản thì nội tâm người ấy sẽ càng sáng lạn. Đâu cần phải phô trương, nội tâm an bình mới là an bình thực sự. Hạnh phúc chính là sự bình an của thân thể và sự yên tĩnh của tâm hồn.
Sự an khang của thân thể chính là niềm hạnh phúc trong thế tục. Sự thanh thản, an hòa trong tâm linh chính là bảo chứng cho cõi về của linh hồn.Vết sẹo có thể khiến người ta đau là bởi vì chúng ta quá vỗ về, vuốt ve nó. Nếu ký ức có thể làm chúng ta động tình thì tất sẽ khiến chúng ta đau lòng. Hết thảy những bi thương trong cuộc đời, đều sẽ được lấp đầy bởi thời gian, đừng quá phiền muộn, oán giận, hối hận, quá khứ không bỏ đi thì tương lai sao có thể đến?Trong cuộc sống, phải chấp nhận rằng có một số điều là con người không cách nào chiến thắng được, không cách nào khống chế được, chi bằng hãy bình thản tiếp nhận, thuận theo tự nhiên mà sống.Điều sinh mệnh sợ không phải là nỗi đau đớn mà là khi đau đớn không có được an ủi. Điều sinh mệnh e ngại không phải là gian nan mà là gặp lúc gian nan rồi không có khích lệ. Kỳ thực, có một điều mà chúng ta sợ nhất là không còn có tình yêu thương, lương thiện từ bi. Khi mà còn có tình yêu thương lẫn nhau, còn sự lương thiện từ bi thì sẽ còn có kỳ tích xảy ra.Đá cẩm thạch như thế nào mới có thể biến thành pho tượng sinh động? Một nhà điêu khắc nói: “Rất đơn giản, chỉ cần chạm khảm hết đi những chi tiết không cần thiết là được.” Đời người cũng giống như vậy, bỏ đi những thứ rườm rà, phức tạp thì tự sẽ trở thành đơn giản, như thế sống mới được thản đãng.Vứt bỏ rất nhiều vật ngoại thân là điều không hề dễ dàng, nhưng nếu biến chúng thành gánh nặng thì sẽ khiến cả thân và tâm của người bị mệt mỏi. Một người chỉ có hợp thời bỏ xuống những thứ không cần thiết thì mới có thể sống được thoải mái. Khi qua sông, thuyền là hữu dụng nhưng đã sang sông rồi chúng ta sẽ buông thuyền mà đi, nếu không như thế thì chúng ta sao có thể đi nổi?
Kết luận
Trên đây là chia sẻ về Tịnh tâm là gì? Tịnh tâm là khi tâm bình khí hòa, tâm tính ổn định mới ᴄó thể không ᴠì đượᴄ tài ᴠật mà ᴠui, không ᴠì ᴄái mất ᴄủa bản thân mà buồn, ᴠô ᴄớ bị nhụᴄ mạ mà không phẫn nộ, đứng trướᴄ gian nguу mà không kinh ѕợ. Khi đối mặt ᴠới những lên хuống, những mừng ᴠui ᴠà bi thương ᴄủa ᴄuộᴄ đời mới ᴄó thể thản nhiên ứng đối. Người thựᴄ ѕự hiểu đượᴄ ý nghĩa ѕinh mệnh, ý nghĩa nhân ѕinh ѕẽ không ᴠì những “ᴠật ngoại thân”, những ᴠiệᴄ nơi ᴄuộᴄ ѕống đời thường làm khó khăn, phiền não. Họ gặp ᴄhuуện không hoảng hốt, lâm nguу không ѕợ hãi, lấу mỉm ᴄười để đối đãi ᴠới lời phỉ báng, lấу từ bi đối đãi ᴠới phản bội, gặp biến ᴄố ᴄó thể thong dong bình tĩnh.
Source:: https://congdonginan.com
Category:: Là gì